Nếu Dortmund lên ngôi ở Champions League mùa này, đó là chiến thắng tiếp theo của tính bất ngờ trong bóng đá – trong thời buổi ngỡ như đã bị hạn chế hết mức bởi tính hệ thống và khoảng cách của đồng tiền.
Liệu Champions League đã trở nên nhàm chán? – Ký giả Elias Burke thốt lên câu hỏi gan ruột trên tờ The Athletic.
Kể từ năm 2006, giải đấu hàng đầu châu Âu chỉ chứng kiến số lượng giới hạn các nhà vô địch. Trong 10 năm qua, Real Madrid 5 lần lên ngôi còn Liverpool, Bayern Munich, Chelsea và Barcelona cùng có 1 lần chiến thắng. Tất cả các đội này cũng đều đã vô địch giải đấu trước đó và thường xuyên lọt vào vòng 8 đội mạnh nhất. Ngay cả Manchester City, đội tưởng như vướng lời nguyền bất chấp được xem là CLB xuất sắc nhất thế giới không lâu sau khi Pep Guardiola dẫn dắt, cũng đã giải tỏa mọi nghi ngờ bằng việc nâng cao chiếc cúp tai voi mùa trước.
Xét trong bối cảnh đó, hành trình của Dortmund xứng đáng được xem là câu chuyện thú vị bậc nhất của Champions League nhiều mùa gần đây.
Cụ thể năm nay, 4/5 giải đấu hàng đầu châu Âu đều có đại diện tham dự vòng Tứ kết: 3 đến từ Tây Ban Nha, 2 từ Anh, 2 từ Đức và 1 từ Pháp. Trong số 10 đội vô địch gần nhất, chỉ Liverpool và Chelsea không lọt vào vòng đấu này, thậm chí The Blues còn không có vé dự giải. Với một vòng 8 đội đầy rẫy những gã máu mặt như thế, không thể có chỗ cho một câu chuyện cổ tích khó tin.
Nhưng sự thực rằng tất cả những người hâm mộ chúng ta đều có xu hướng đứng sau những kẻ yếm thế. Đó là một trong nhiều lý do khiến việc Borussia Dortmund lọt vào Chung kết là kết quả tuyệt vời cho mùa giải này.
Dĩ nhiên, đấy không phải nơi họ chưa từng đặt chân đến. Điều này giống việc Jose Mourinho dẫn dắt Porto tới chiến thắng năm 2004 sau khi vô địch UEFA Cup 2003 hơn là chuyện Hy Lạp lên ngôi ở EURO cùng năm. Dortmund là đội thường xuyên lọt vào vòng knock-out của Champions League và từng lên ngôi năm 1997 trước khi lọt vào chung kết lần hai vào năm 2013.
Nhưng trong số 8 đội giành quyền vào Tứ kết, họ “được” hầu hết các nhà cái hay “siêu máy tính” đánh giá ít có khả năng lên ngôi nhất. Và nếu một underdog (kể yếm thế) muốn nhắm đến danh hiệu cao quý, cũng rất có thể, đây sẽ là năm cuối cùng họ làm được điều đó (trước khi giải thay đổi thể thức vào năm sau, nơi các ông lớn thậm chí được hưởng nhiều đặc quyền hơn nữa).
Như cây viết Michael Cox từng chỉ ra hồi tháng Hai, có 2 điều kiện cần phải xảy ra để một kẻ yếm thế có thể vô địch một giải đấu lớn. Thứ nhất, bản thân kẻ yếm thế cần phải giỏi hơn bình thường và thứ hai, các ông lớn phải ít nhiều sa sút. Nhưng điều thú vị là, chính Dortmund mới đang ở thời kỳ… suy thoái tồi tệ nhất đối với chính họ trong ít nhất nửa thập kỷ qua.
Cụ thể sau chiến dịch mạnh mẽ mùa giải trước, khi chỉ chịu mất đĩa bạc Bundesliga ở vòng đấu cuối, Dortmund đã phải bán ngôi sao sáng nhất – Jude Bellingham cho Real Madrid, trong khi không có cái tên tầm cỡ nào khác thay thế. Năm nay, họ trải qua mùa giải lộn xộn khi hiện chỉ còn đứng thứ 5 trên BXH Bundesliga, dù hơn đội hạng 6 Frankfurt 15 điểm.
Nhờ vào thành tích của chính họ và Bayern ở Champions League, việc cán đích thứ 5 mùa này là đủ để giành vé Champions League mùa sau. Nhưng thành thực mà nói, phong độ quốc nội của họ khó có thể thuyết phục bất kỳ ai. Đã qua rồi thời các siêu sao tỏa sáng lấp lánh ở vùng Ruhr. Giờ đây, Dortmund là sự kết hợp giữa những huyền thoại đã qua sườn dốc của CLB và những người thất bại trở về như Jadon Sancho.
Thật may là điểm thứ hai trong giả thiết của Michael Cox lại thỏa mãn: Các ông lớn đang suy yếu. Real Madrid luôn là ông kẹ ở vòng knock-out và vừa giành thêm một chức vô địch La Liga, nhưng họ cũng đang trong quá trình chuyển đổi tương đối. Khi đội không có một chân sút hàng đầu, tiền vệ Bellingham thường phải đá cao nhất và thành tích ghi bàn xuất sắc hồi đầu mùa của anh đã khựng lại trong thời gian qua. Luka Modric, người nắm giữ Quả Bóng Vàng duy nhất còn chơi ở châu Âu, đã 38 tuổi và không còn được đá chính thường xuyên.
Vẫn có thứ bản lĩnh đáng sợ, nhưng màn trình diễn ở lượt về Tứ kết trước Man City, nơi Real phải đối mặt 33 cú sút và thắng sát nút ở loạt luân lưu, cho thấy họ không còn đáng gờm tới mức không thể bị quật ngã.
Bayern là một ông kẹ khác của Dortmund, nhưng vừa bị cắt đứt mạch vô địch nước Đức 11 năm liền vào tay Bayer Leverkusen; và HLV trưởng của họ, Thomas Tuchel thì sẽ ra đi vào cuối mùa giải. Họ cũng đã thất bại trong nỗ lực bổ nhiệm Unai Emery và Ralf Rangnick thay thế ông. Đối với các CĐV Dortmund, những người đã chứng kiến rất nhiều thần tượng rời Signal Iduna Park đến Allianz Arena trong những năm qua, đây có thể là “quả báo” mà họ khao khát. Dormund đang có cơ hội chứng minh Marco Reus đã đúng: Vào cuối mùa này, người cận vệ già sẽ rời đội sau 12 năm trung thành và rốt cục, anh đang có cơ hội vượt mặt Bayern để giành lấy danh hiệu cao quý nhất cấp CLB châu Âu.
Phân tích nốt cái tên còn lại – đối thủ của Dortmund ở Bán kết, Paris Saint Germain cũng đồng nghĩa với sự hỗn loạn. Họ có thể sở hữu cầu thủ xuất sắc bậc nhất, nhưng những rối loạn chức năng và tranh cãi trong nội bộ cũng không khác hơn một thất bại.
Sau khi thắng 1-0 ở lượt đi trên sân nhà, Dortmund chưa bao giờ có cơ hội tốt hơn để lọt vào trận Chung kết Champions League tiếp theo. Và như đã nói, điều thú vị là họ đã làm được điều đó với một tập thể được đánh giá thấp nhất trong nhiều năm qua.
Ở hàng phòng ngự, Dortmund được dẫn dắt bởi Mats Hummels, đã già nua ở tuổi 35, từng rời đi để đến Bayern vào năm 2016 rồi trở lại năm 2019, sau khi đã vô địch Bundesliga 3 lần trước mũi Dortmund. Bên trái anh là Ian Maatsen, người gia nhập theo dạng cho mượn hồi tháng Một sau khi không tìm được chỗ đứng ở Chelsea. Đội chủ quản của anh thì không được dự bất kỳ cúp châu Âu nào mùa này và đang cố gắng tìm những chiếc vé vớt vát để vươn ra biển khơi mùa tới.
Trên hàng công là Jadon Sancho, từng được coi là một trong những tài năng trẻ sáng giá nhất châu Âu tại Dortmund – tất nhiên là trước khi thảm bại tại Manchester United. Phía trước anh là Niclas Fulkrug, dù đã 31 tuổi, vẫn đang phải cố gắng đưa tên tuổi mình vượt khỏi lãnh thổ nước Đức. Mới mùa trước anh còn đang thi đấu cho Werder Bremen, trước khi có những màn trình diễn ấn tượng để được Dortmund chiêu mộ.
Tất cả những chi tiết đó đang tề tựu thành câu chuyện thú vị nhất của Champions League mùa giải này. Một kẻ yếm thế trên bàn tiệc của những cái tên sừng sỏ, thậm chí bị đánh giá thấp nhất so với chính họ trong nhiều năm qua, lại đang băng băng về đích bằng sự quyết tâm và phong cách chiến đấu đúng kiểu đàn ông nước Đức.
Nếu Dortmund sau cùng nâng cao chức vô địch thứ hai trong lịch sử, đó là chiến thắng tiếp theo của tính bất ngờ trong bóng đá, trong thời buổi ngỡ như đã bị hạn chế hết mức có thể bởi tính hệ thống và khoảng cách của đồng tiền.
Hãy tưởng tượng xem, Dortmund có thể trở thành bóng ma ám ảnh Harry Kane nếu đánh bại Bayern ở Chung kết và kéo dài thời gian đằng đẵng đợi một danh hiệu của chân sút đắt giá này (chuyện ngỡ như là chắc chắn đạt được khi Kane rời Tottenham đến với Hùm Xám mùa Hè qua).
Hoặc nếu đối thủ là Real, hãy nghĩ xem sẽ thú vị đến cỡ nào nếu “cậu bé vàng” Bellingham dứt áo rời Dortmund chỉ để… thua họ ở trận Chung kết Champions League?
Hoài Thuận (dịch từ The Athletic)